<p style="margin-top:0px;margin-right:0px;margin-bottom:15px;margin-left:0px;padding-top:0px;padding-right:0px;padding-bottom:0px;padding-left:0px;border-top-width:0px;border-right-width:0px;border-bottom-width:0px;border-left-width:0px;border-style:initial;border-color:initial;font:inherit;color:rgb(51,51,51);font-family:Helvetica,arial,freesans,clean,sans-serif;line-height:22px;background-color:rgb(255,255,255)">
Chúng ta thực sự hoảng loạn với ý nghĩ "chúng ta lạc hậu mất rồi". Giống như một người bị ám ảnh rằng mình nghèo sẽ không có tâm lí tiết kiệm và đầu tư, cộng hết các chi phí "nhỏ" lại thì được một khoản lớn mà nếu có đầu tư sẽ giảm được khá nhiều.</p>
<p style="margin-top:0px;margin-right:0px;margin-bottom:15px;margin-left:0px;padding-top:0px;padding-right:0px;padding-bottom:0px;padding-left:0px;border-top-width:0px;border-right-width:0px;border-bottom-width:0px;border-left-width:0px;border-style:initial;border-color:initial;font:inherit;color:rgb(51,51,51);font-family:Helvetica,arial,freesans,clean,sans-serif;line-height:22px;background-color:rgb(255,255,255)">
Khi chúng ta quá nhấn mạnh vào yếu kém, ta có xu hướng nôn nóng "phải làm được ngay", sau đó vì mục tiêu không phù hợp với năng lực, mọi thứ vỡ tung, kết quả là công việc chẳng đi đến đâu, lãng phí nguồn lực. </p>
<p style="margin-top:0px;margin-right:0px;margin-bottom:15px;margin-left:0px;padding-top:0px;padding-right:0px;padding-bottom:0px;padding-left:0px;border-top-width:0px;border-right-width:0px;border-bottom-width:0px;border-left-width:0px;border-style:initial;border-color:initial;font:inherit;color:rgb(51,51,51);font-family:Helvetica,arial,freesans,clean,sans-serif;line-height:22px;background-color:rgb(255,255,255)">
Tình trạng của MHST cũng tương tự: chúng ta cố gắng kêu gọi tài trợ trước khi cuộc thi diễn ra, rồi tìm cách tiêu cho hết số tiền (tất nhiên là không có tham nhũng gì ở đây cả). Vì không xây dựng thương hiệu MHST đủ quyết liệt, tiền càng về sau càng khó "kiếm" (mời tài trợ)</p>